Trời ạ, tớ không nghĩ tớ có thể chuyển nơi ở nhiều đến thế luôn á. Chuyển trọ nhiều lần khi học đại học có thể là một trải nghiệm đáng nhớ với tớ, vừa gây mệt mỏi vừa giúp tớ học hỏi nhiều điều. Và nói ra, tớ chuyển trọ đến 8 lần, rất nhiều cái khiến tớ nhớ mãi không quên.
Đầu tiên là mẹ tớ thuê cho tớ phòng trọ gần trường, nếu tớ đi bộ đến trường cũng khá thuận tiện. Tớ ở chung với một bạn cấp 3. Sau hết kì 1 năm nhất thì bạn dọn đi. Và qua tết tớ cũng được ngỏ ý ở chung với bạn cùng Khoa, và thế là qua tết tớ đã trả trọ và dọn qua ở cùng bạn.
Thứ hai là ở căn phòng trọ đi lại trường cũng không gần không xa nhưng ở cùng bạn chắc sẽ vui hơn. Bạn tớ ở cùng bạn cùng quê nữa nên chúng tớ ở phòng 3 người. Vì hai người bạn kia là người miền khác nên cách ăn uống sinh hoạt cũng không giống tớ. Dần dần chúng tớ không ăn cùng nhau nữa và sau học kì II năm nhất tớ lại chuyển đi ở một mình ở căn trọ gần trường.
Thứ ba là căn trọ gần trường hơn nhiều luôn á, nhưng tớ ở trên gác. Ở một mình thui do thấy ở với bạn rồi cùng lại dọn đi nữa cho xem. Ở đây tớ ở cùng khá lâu đó gần 1 năm luôn. Rồi có lần nước bị cúp, tớ vặn vòi nước mà quên không đóng lại và bỏ đi lễ. Nên bà chủ trọ đã đập ổ khóa vào tắt nước. Tớ đi lễ về mà thấy sợ luôn á. Hỏi phòng sát bên mới biết thấy nước chảy mạnh nên phá cửa vào tắt. Mình thấy đồ đạc cũng không bị lục lọi nên xuống hỏi lại bà chủ rồi nên phòng trấn an bản thân lại. Nhưng chưa ở mà đã có sự cố vậy nên tớ rất sợ và cảnh giác nhiều hơn. Và được bạn cùng đạo ngỏ ý vào nhà dòng ở lưu xá, tớ nghĩ chắc không đến nổi nào nên tớ đã quyết định trả trọ và vào đó ở.
Thứ tư là căn phòng lưu xá nhỏ, tớ không ở cùng bạn đưa tớ vào mà được sắp xếp ở cùng một chị đã ở đó từ trước. Vì lạ lẫm và mẹ tớ có phụ tớ chuyển đồ nên đêm đầu tiên chị đó đã qua phòng khác ngủ và để lại không gian cho tớ, mẹ tớ cùng cậu em trai tớ ngủ. Ngày hôm sau tớ cùng lên đường về quê chơi hè tầm 1-2 tuần rồi lên lại học hè với kiếm việc làm thêm. Ở trong lưu xá thì phải tuân thủ giờ giấc, tham gia các hoạt động chung và nhiều quy tắc khác. Ở được khoảng thời gian gần 3 tháng thì chị ở cùng tốt nghiệp, chị đó buộc phải chuyển khỏi lưu xá. Và để sắp xếp lại thì tớ được chuyển qua 1 phòng lưu xá khác.
Thứ năm là căn phòng lưu xá kế bên ở cùng người bạn đã đưa tớ vào. Và dần tớ nhận ra chúng tớ dần có khoảng cách hoặc những hiểu lầm không đáng có. Với em tớ có ý định lên sài gòn học tiếng Trung nên tớ có ngỏ ý xin Sơ cho em được ở cùng mình, nhưng Sơ từ chối vì chỉ tiếp nhận sinh viên mà thôi. Thế là cùng những sự đè nén từ những người ở cùng, từ người bạn tớ và cả Sơ, tớ đã tự mình đi kiếm trọ gần trường và tự mình chuyển trọ đi sau 2 tuần ở cùng bạn đó.
Thứ sáu là căn trọ gần Kí túc xá Đại học thể dục thể thao, ở đây đến trường khá gần, dân cư đông đúc, chợ có và nhiều tiện ích khác. Ở đây tớ ở luôn đến lúc học xong luôn, không đi đâu nữa. Tớ ở hơn 2,5 năm luôn á. Ở đây tuy có chút bất tiện nhưng tớ cũng ráng ở được vì cả ngày tớ đi học với đi làm thêm, tối về ngủ thôi nên mọi thứ dường như khá ổn. Và rồi mọi thứ dần ổn định hơn và tớ cũng đã ra trường nên quyết định mang xe lên để tìm việc và tớ quyết định tìm căn trọ tốt hơn xíu, có thể để xe vào trong phòng cho an ninh với lúc đó vấn đề giải tỏa cũng đã được đề cập nên cách tốt nhất là tìm một nơi ở mới.
Thứ bảy là căn trọ gần cầu vượt Linh xuân, vừa thuê được trọ thì công việc làm thêm hiện tại kết thúc dự án.Và dính dịch covid nên tớ về quê chơi. Nhưng vì lâu lâu mới về nhà không nói, chứ cứ ở lâu một chút là chắc chắn có chuyện. Tớ bỏ lên sài gòn và được bạn giới thiệu một công việc. Tớ làm cũng gần 3 năm cũng gần bằng thời gian tớ ở trọ ở Linh Xuân... Rồi do trục trặc công việc, chỗ ở cũng bị lấy lại để tu sửa, nên tớ quyết định sẽ về quê luôn. Nhưng vì thời gian trả phòng không khớp với thời gian bàn giao công việc nên tớ ở nhờ phòng bạn ở gần công ty.
Thứ tám là ở nhờ phòng bạn cạnh công ty, chúng tớ biết nhau khi làm cùng công ty, bạn cũng khá dễ tính và thân thiện. Vì vậy trong vòng nửa tháng còn lại sau khi trả phòng, tớ đã dọn đồ lên phòng đồng nghiệp tá túc. Còn những đồ dùng khác thì bố tớ đã cho xe lên chở về quê trước. Tới ngày bàn giao xong thì tớ chỉ cần chạy xe máy về nữa là xong.
Đó là hành trình chuyển trọ khá gian nan của tớ. Dù có mệt mỏi nhưng đây cũng là một phần đáng nhớ trong hành trình trưởng thành của tớ. Mỗi nơi tớ đến đều có những kỉ niệm vui buồn đáng nhớ. Tớ xem đây như cơ hội để tớ rèn luyện bản thân, hiểu rõ hơn về nhu cầu của mình và học cách đối mặt với sự thay đổi.